Nhà thờ chính tòa Đà Nẵng hay còn gọi là Nhà thờ Con Gà Đà Nẵng được xây dựng vào năm 1923, cao gần 70m do linh mục Louis Vallet đảm trách, là nhà thờ duy nhất được xây dựng tại thành phố Đà Nẵng thời Pháp thuộc.
Kiến trúc nhà thờ theo kiểu Gothique với những đường nét cao vút, những vòng cửa quả trám. Bên trong nhà thờ có các tranh ảnh và thánh tượng minh họa theo sự kiện trong Kinh Thánh theo mô-típ các nhà thờ phương Tây. Sau lưng nhà thờ là hang đá Đức Mẹ được bài trí phỏng theo mẫu hang đá Lourdes ở Pháp.
Nhà thờ Lớn có nhiều tên gọi: nhà thờ Tourane (thời Pháp thuộc), người dân địa phương thường gọi với tên nhà thờ Con Gà vì trên nóc nhà thờ có biểu tượng con gà màu xám làm bằng hợp kim nhẹ rỗng bên trong được tráng phủ một lớp hoá chất đặc biệt.Theo giải thích của Cha xứ, con gà trên nóc nhà thờ không phải là biểu tượng của nước Pháp, mà là biểu tượng gắn liền với chuyện Thánh Phê-rô ghi trong Phúc âm nhắc nhở sự sám hối, thức tỉnh. Và từ năm 1963 giáo xứ chính thức gọi là Nhà thờ giáo xứ Chánh tòa Đà Nẵng.
Đánh giá